-->
“Để tôi phụ cho, quá ngã.” – giọng anh trầm, hơi ấm giữa chiều mưa lạnh.
Anh tên Minh, sống ở phòng đối diện. Người con trai có phong cách cao gầy, hay mặc áo sơ mi trắng và luôn mang theo nụ cười dịu dàng. Cô chỉ gõ đầu cảm ơn rồi nhanh chóng cửa. Những ngày đầu xa quê hương, cô còn rung cảm, chưa đáp ứng ai.
Thế nhưng, mưa phải như sợi chỉ vô hình kết nối cả hai. Mỗi lần trời đổ rào rào, cô lại thấy Minh đứng ở hiên, Yên tĩnh nhìn mưa rơi. Một lần, điện trong dãy trọ bị giật, cô thả lỏng ngồi trong phòng tối, thì anh gõ cửa, đưa cho cô một chiếc đèn lồng nhỏ nhỏ. “Bất cứ lúc nào cần, cứ sang tìm tôi.” – anh nói.
Dần dần, những câu nói ngắn thoáng gió kéo dài hơn. Từ công việc anh kể mình làm thiết kế tự làm, cô kể về những ca trực dài trong bệnh viện. Anh thích vẽ, cô thích viết. Anh mê cà phê đen, cô chỉ uống trà nóng. Hai thế giới khác nhau, nhưng lại hòa vào nhau bằng những buổi chiều mưa cùng chia sẻ một chia nước ấm.
Có lần, cô hỏi anh:
“Anh không sợ cô đơn à, sống một mình thế này?”
Anh cười: “Cô đơn cũng có khi là bạn tốt. Nhưng nếu tìm được ai đó để chia sẻ thì càng quý.”
Câu trả lời làm tim cô rung lên nhẹ nhàng.
Tháng ngày trôi, căn hộ nhỏ của cô có thêm nhiều điều quen thuộc: hộp cơm anh để trước cửa khi cô trực về bỏ, giỏ trái cây anh gửi sau những ngày cô bị cảm, hay chỉ đơn giản là lời nhắn “mưa đến lắm, đừng quên mang áo mưa.” Những điều điều nhỏ bé đó, Yên lặng xóa đi khoảng trống cô mang theo trong suốt những năm xa gia đình.
Rồi một ngày, mưa lại đến. Trời Sài Gòn tháng ngọc bích. Cô vừa tân ca, mệt mỏi dựa vào cửa sẽ thấy Minh chờ. Trong tay anh là một cây dù xanh.
“Anh muốn cùng em đi dưới mưa, ít nhất một lần.”
Cô gái. Lời giải thích tình hình không hoa mỹ, không rỗng. Chỉ là ánh mắt chân thành, ấm áp hơn cả nắng. Cô cười, gật đầu.
Họ bước ra phố nhỏ, những hạt mưa rải rác trên mái hiên, trên vai áo, trên đôi giày cũ. Bên trong chiếc dù thu gọn, khoảng cách không còn.
Từ ngày ấy, tình yêu của họ ồn ào, cũng có nhiều hứa hẹn xa xôi. Đơn giản chỉ là hai con người cô đơn tìm thấy nhau, Yên lặng quan tâm, Tĩnh lặng đồng hành. Hạnh phúc hóa ra không cần quá lớn lao, chỉ cần có một người chịu đựng cùng mình ngồi bên hiên, lắng nghe tiếng mưa, là đủ.
Nhiều năm sau, mỗi khi nhớ lại buổi chiều hôm đó, cô vẫn cười. By nhung mưa không chỉ mang đến sự ướt lạnh, mà còn mang đến một người thương – người đã biến những ngày u tối thành khoảng trời an yên.
L.ink Tải Kèm Theo Bắt Buộc App Giông Gian Ảo Của CH Play :
https://play.google.com/store/apps/details?id=com.friendlygames.gamecloner
Đây Là MT Manager để giải nén file :
Các bạn sao chép từ : MT Mannager dán vào google để tải APK nhé :
Dưới đây là Li.nk Tải Chính Thức Của A.IM Free Fire OB50 V1.
Còn Phần Hướng Dẫn Cài Thì Trong Zalo Nhé Nếu Như Bạn Nào Chưa Biết Cách Cài